Tháng sáu thương nhớ

07/06/2024 17:15 Số lượt xem: 232

Sen tàn cúc lại nở hoa

Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân

(Nguyễn Du)


Rồi xuân qua thì hạ lại đến, đó là luật tuần hoàn của vũ trụ vạn hữu. Biết vậy mà ta vẫn giật mình thảng thốt, vẫn xao xuyến bâng khuâng mỗi khi chuyển mùa. Bởi mỗi mùa qua đi là thêm bao kỷ niệm vui buồn, có khi thoáng qua nhưng có khi theo ta suốt cuộc đời, có khi tạm ngủ yên nhưng mỗi khi chuyển mùa lại ùa về với bao cảm xúc. Chúng ta đang đi trên con đường mùa hạ, những ngày cuối tháng năm dần trôi nhường chỗ cho tháng sáu chất chứa bao tâm tư và dâng trào bao nỗi nhớ.
Tháng sáu, chính hạ, tiết trời oi nồng trong cái nắng chói chang như muốn chan lửa khiến ta thèm lắm một cơn mưa, thèm được trở về tuổi thơ ngày nào, thèm được cùng lũ bạn vẫy vùng ì oạp trong làn nước mát, thèm một bát canh chua mát lành mẹ nấu. Tháng sáu, sau những ngày nắng lửa là những ngày mưa tuôn trắng trời cùng những tiếng ì ầm của sấm, những tia chớp bất chợt lóe lên làm ta giật mình. Nhưng tháng sáu về cũng đem về bao yêu thương, bao mong nhớ, chờ đợi.
Tháng sáu mang về đủ thức quà chính vụ mà chỉ nghĩ thôi đã thèm, nào mít quê, nào xoài, nào vải thiều, nào mận, nào dưa bở, dưa hồng, nào sấu non ngâm mắm đợi sấu chín ngâm đường. Vườn rau của ngoại cũng xanh rờn che rợp cả lối đi, mướp hương, bầu bí trĩu giàn, rau muống, mồng tơi chen nhau cùng rau dền, dọc mùng, đậu đũa nhìn thật đã mắt và thêm yêu biết mấy dáng ngoại lom khom, cần mẫn chăm chút cho mảnh vườn mùa nào thức ấy.
Tháng sáu, phượng đã thắp lửa, khoe sắc rực rỡ cùng vầng mặt trời. Đâu đây trong những vòm lá xanh rợp, dàn đồng ca ve sầu cùng tấu lên khúc ca mùa hạ quen thuộc. Cổng trường đã khép, sân trường vắng vẻ. Một mùa thi nữa lại qua đi với bao cung bậc cảm xúc, đám học trò cũng bịn rịn, lưu luyến chia tay một thời đèn sách với bao kỉ niệm dấu yêu sẽ trở thành một miền kí ức không thể nào quên.
Tháng sáu, mùa sen nở rộ, sen hồng, sen trắng lấp ló trong những tán lá như nàng thiếu nữ yêu kiều e thẹn. Mỗi khi đi qua đầm ta như tan chảy cùng hương thơm dìu dịu ngan ngát mà cố hít hà thật căng lồng ngực, để được ôm vào lòng những đóa sen tinh khôi trong nắng mai hồng. Và để thỏa lòng người yêu sen, những búp sen xinh sẽ theo chân người rong ruổi trên những gánh hàng hoa trên khắp các nẻo đường. Sắc tím bằng lăng cũng được dịp khoe sắc trên những con đường quen thuộc, gợi lên trong lòng ai những bâng khuâng, những nỗi nhớ không gọi thành tên để rồi khi những cánh hoa phai màu, rơi đầy trên lối nhỏ lại thấy trào dâng một nỗi buồn man mác, nhớ ngày ấy chúng ta đã từng đi chung lối này.
Tháng sáu về mong lắm những bình yên. Mưa đừng rơi, để mẹ cắt nốt đám lúa trĩu bông kia, mưa đừng rơi khi hôm nay là ngày cuối đầy sân vàng ươm thóc kia đang đợi tay người vun lên và trút vào bồ, mưa cũng đừng rơi vì hôm nay mẹ cùng các bác, các cô ra đồng gieo mạ cho kịp vụ mùa. Xong rồi hãy mưa, mưa đi để cây cối thỏa cơn khát, để làm dịu đi cái oi nồng nực, để xóa đi những giọt mồ hôi mặn chát của những con người đang bươn chải ngoài kia.
Tháng sáu về mong lắm những bình yên. Nắng mai hồng, bình minh lên dịu dàng, là ngày mới bắt đầu chứa chan hi vọng; là cánh võng đưa giữa trưa hè râm ran tiếng ve, à ơi tiếng mẹ ru hời; là cánh diều bay cao, vi vu tiếng sáo trong chiều gió lộng; là tiếng rỉ rả, ri ri của đám dế ngoài vườn khi đêm về cùng hương hoa cau thoang thoảng, dìu dịu rơi góc sân nhà. Tháng sáu về mong lắm những bình yên!

Nguyễn Thị Thanh Bình