Chớm đông
Ngày lên, cơn gió lạnh
Ghé ngang đôi vai gầy
Người giật mình khe khẽ
Đông đã về qua đây
Lòng bâng khuâng hoài nhớ
Cái lạnh của hôm xưa
Nơi góc đường xao xác
Lá bàng rụng như mưa
Nhớ một vòng tay ấm
Hồn nhiên giữa phố đông
Người tâm giao năm cũ
Giờ cách mấy dòng sông
Nhớ tiếng người trò chuyện
Ân cần và du dương
Êm ru như lời mẹ
Chan chứa tình yêu thương
Những mùa đông kỷ niệm
Chẳng khi nào phôi pha
Chúng chỉ đang yên ngủ
Và chờ, người nhận ra.
Kim Thoa