Một bài thơ hay về bão

12/09/2024 22:46 Số lượt xem: 273

              BÃO

     Tế Hanh


Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Anh nắm tay em
Cùng qua đường cho khỏi ngã...

Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng anh thổi mãi...
(Tuyển tập thơ tình Việt Nam TK 20)


Một bài thơ tình rất ngắn chỉ có 8 câu thơ với 41 chữ. Một kiểu thơ ngũ ngôn đã được cách tân, từ 4 chữ đến 7 chữ. Nhưng sức chứa của bài thơ này rất lớn, nó diễn tả hai cơn bão đã xảy ra đối với một người. Một cơn bão của đất trời và một cơn bão ngay trong lòng tác giả.
Bốn câu thơ đầu diễn tả cơn bão thứ nhất. Một cơn bão có thực xảy ra vào ban đêm, bão lớn nghiêng đêm, tàn phá cây cối: Cây gãy cành bay lá... Nhưng cơn bão này đã không xô ngã được hai con người đang yêu nhau, biết nương tựa vào nhau để vượt lên và tồn tại:
Em nắm tay anh
Cùng qua đường cho khỏi ngã...

Bốn câu thơ thứ hai chính là “Hệ quả” của bốn câu thơ thứ nhất. Hay nói cách khác là hệ quả sau khi cơn bão của đất trời đã qua đi. Đối với thiên nhiên thì sau khi bão tan: Cơn bão tạnh lâu rồi/Hàng cây xanh thắm lại. Thế còn đối với con người thì sao?... Nhà thơ đã đưa ra một cái kết đầy bất ngờ:
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng anh thổi mãi...

Đây là hai câu thơ kết gây nhiều tranh cãi. Người thì cho rằng nhà thơ nuối tiếc, than thở cho mối tình không trọn vẹn và thiếu may mắn của mình. Người thì lại cho rằng nhà thơ đã phê phán sự bội bạc, qua sông phụ sóng của một số người trong tình yêu cũng như trong cuộc sống. Những người này lúc gặp khó khăn thì: Em nắm tay anh... để không bị xô ngã. Nhưng khi bão gió qua rồi thì bỏ chạy thật nhanh: Nhưng em đã xa xôi...
Chỉ qua 8 câu thơ, Tế Hanh đã mở ra và khép lại một trận bão, rồi ông lại thổi bùng lên một cơn bão mới. Một cơn bão có thật trong đời sống của nhiều người và không biết bao giờ dừng lại. Đó chính là “Bão lòng”. Nó làm khổ nhiều người và cũng chính nhờ nó mà con người mới cao lớn thêm và trưởng thành. Và cũng chính nhờ cơn bão này mà tấm lòng đôn hậu, vị tha, chung thủy của nhà thơ đã lung linh tỏa sáng trong tâm hồn bạn đọc. Nó cũng chính là hồn cốt tạo nên vẻ đẹp và sức ám ảnh lâu dài của bài thơ BÃO. Một thi phẩm hàng đầu của thơ tình Việt Nam trong thế kỷ 20 đầy bão gió và chứa chan vẻ đẹp cao cả.

Nguyễn Anh Thuấn